Khi một lần "tạm" buông tay nhau ra,
chúng ta đâu biết rằng ngày đó bàn tay kia sẽ có bàn tay khác nắm lấy. Để rồi
khi bàn tay còn lại bơ vơ nhận ra mình đã vĩnh viễn mất đi thứ quan trọng nhất
trong cuộc đời...thì cái gọi là "tạm" có lẽ sẽ là chông chênh đi hết
kiếp này....
Đã từng yêu thương người đó hơn cả bản thân mình, đã từng quằn
quại nhớ nhung dù chỉ xa nhau vài phút, đã từng hứa với lòng mình cả cuộc đời
sẽ chỉ bước bên cạnh người đó cho dù thế giới xung quanh vẫn luôn thay đổi. Có
những tình yêu 3 năm, 5 năm, 7 năm... tưởng như đã là 1 phần của nhau không thể
thiếu. Tưởng như cả thế giới này chỉ cần 1 người hiểu mình đến vậy là quá đủ
rồi.Trăm lần cãi nhau rồi một cái ôm cũng đủ để làm lành, nghìn lần giận
dỗi rồi một cái vuốt tóc cũng đủ để yêu thương nhiều hơn...Ấy vậy mà một lần
tạm xa nhau là mất nhau vĩnh viễn...
Tình yêu - Đến một lúc
nào đó chúng ta sẽ thấy mệt mỏi, sẽ thấy nhạt nhẽo, sẽ thấy muốn đi thật xa,
dời bỏ người ấy để tìm lại cảm giác, để làm ấm lại trái tim, để yêu thương trở
về như lúc ban đầu. Nhưng có thật là đó là cách tốt nhất không?
Chọn cách dời xa, nghĩa là ta đã cho 2 trái tim đang cùng nhịp đập
tách nhau ra tìm cách tự sưởi ấm cho mình
Chọn cách dời xa, nghĩa là ta đã gác lại tất cả những ký ức bên
nhau vào một ngăn kéo, để xếp lên trên những khoảnh khắc mới mẻ, nhưng là những
khoảnh khắc của ta với thế giới không có người kia hiện diện, và thế giới của
người ấy cũng chẳng còn ta.
Chọn cách dời xa, nghĩa là ta đứng ngoài lề cuộc sống của nhau,
những buồn vui sẽ có người khác sẻ chia, những ước mơ sẽ có người khác tựa vai
thông hiểu.
Chọn cách dời xa, nghĩa là dù cho có mất đi ta cũng chẳng thể nói
ai đúng ai sai, chỉ có thể chúc nhau hạnh phúc với khoảng trời mới bên tình yêu
mới....
Tình yêu có thể lớn lên không khi không còn ở bên nhau? tình yêu
có thể mạnh mẽ hơn không khi người sẻ chia cảm xúc cho ta lại là người thứ 3 xa
lạ? Tình yêu có thể bền chặt hơn không khi tin nhắn mỗi ngày không phải số điện
thoại ta đã thân thuộc từ lâu?
Nếu đã tạm dời ta thì nghĩa là ta đã chọn xa nhau mãi mãi rồi đấy.
Người đó sẽ quen cuộc sống không có ta, người đó sẽ quen có người khác bên
cạnh, người đó sẽ xếp tất cả vào một góc nào đó để sống một cuộc sống mới chẳng
cần ta. Rồi ta bơ vơ, cô đơn giữa phố đông người. Bàng hoàng nhận ra bàn tay
vẫn nắm chặt tay ta khi băng qua những con phố giờ đây đang nắm lấy bàn tay
khác. Để rồi ta mới biết ta vẫn còn yêu, yêu hơn cả thời điểm mà ta muốn quay
lại. Để rồi, ta nguyện 1 lần được có lại nhau dù phải đánh đổi tất cả mọi thứ.
Để rồi ta ước ta vẫn ở bên cạnh người đó để được chăm sóc và yêu thương hơn tất
cả những gì ta đã từng làm. Nhưng đã quá muộn. Vẫn biết rằng nếu tình yêu mà
chẳng thể vượt qua thử thách thì có níu giữ cũng đã thành vô nghĩa. Thế nhưng chính
chúng ta đã để người khác có cơ hội xen vào, chính chúng ta đã làm tình yêu mờ
nhạt, chính chúng ta đã bắt hạnh phúc phải đau khổ, vậy thì dĩ nhiên, hạnh phúc
sẽ dời bỏ ta...Khi một lần "tạm" buông tay nhau ra, chúng ta đâu
biết rằng ngày đó bàn tay kia sẽ có bàn tay khác nắm lấy. Để rồi khi bàn tay
còn lại bơ vơ nhận ra mình đã vĩnh viễn mất đi thứ quan trọng nhất trong cuộc
đời...thì cái gọi là "tạm" có lẽ sẽ là chông chênh đi hết kiếp
này....
Nếu tình yêu có chông chênh, xin đừng vội dời xa nhau, xin hãy yêu
thương nhau nhiều hơn ta đã từng yêu, dịu dàng với nhau hơn bất kì lúc nào ta dịu
dàng nhất. Hãy bỏ qua tất cả những cãi vã giận hờn bởi vì một ngày nào đó ta sẽ
nhận ra, lý do duy nhất ta ở đây, bên cạnh người là ta yêu người hơn cả bản
thân mình.
0 comments:
Post a Comment