Làm thế nào để chàng
trai Lệ Rơi với niềm đam mê ca hát vẫn sẽ mãi yêu ca hát bằng một tình yêu ngây
thơ, thay vì bị biến chất thành một thảm họa mạng.
Những ngày gần đây, bên cạnh những từ khoá về các hot boy tự
phong đang thích nổi loạn, thì bỗng nhiên, một chàng trai có
nickname cực lạ: Lệ Rơi xuất hiện và thật sự làm điên đảo cộng đồng mạng. Chàng
xưng mình là ca sĩ, xuất xưởng hàng loạt video clip tự quay. Không phải là ca
sĩ chuyên nghiệp, không có những công nghệ làm màu cho giọng hát, lẽ dĩ nhiên
chất lượng những bài hát của Lệ Rơi không hề cao. Ấy thế nhưng, chàng trai vẫn
rất tự tin cho ra lò liên tiếp những bài hát mới trước sự tung hô của cộng đồng
mạng.
Nghe đến đây, bạn sẽ thấy lạ, tại sao một chàng trai hát không
hề hay, clip không hề đẹp mà lại nhận được sự yêu thích đến thế từ những cư dân
mạng vốn nổi tiếng khó tính? Không hẳn là yêu thích Lệ Rơi, phần nhiều trong số
họ đang yêu thích cảm giác được ném đá chàng trai này. Tạm bỏ qua tính đúng,
sai khi cả cộng đồng mạng hàng trăm ngàn con người hàng ngày rình rập Lệ Rơi ra
clip mới để xấu xé cười cợt, hãy cùng nghĩ xem: Làm thế nào để không vô tâm
biến Lệ Rơi trở thành một hiện tượng xấu xí, như những gì chúng ta đã làm với
Happy Polla hay mấy chàng hot boy tự phong đang rình rang trong thời gian này?
Niềm đam mê không đáng bị vùi dập
Chẳng có gì là sai khi ta yêu ca hát, chẳng có gì là sai khi ta
muốn chia sẻ tình yêu ấy với mọi người. Chàng trai Lệ Rơi này là một cá thể quá
đỗi thơ ngây giữa cái cộng đồng mạng vốn đầy rẫy soi mói và những ánh mắt sẵn
sàng dành cho nhau sự miệt thị khi có ai đó khác biệt. Lệ Rơi không có giọng hát
hay, không được học về thanh nhạc, cũng chẳng có khả năng hay điều kiện để làm
những clip long lanh hài hước như các Vlogger, nhưng tình yêu ca hát của anh
chàng này là thật, đến từ chính sâu trong trái tim. Nó đủ khiến để chàng ta vẫn
cất tiếng hát dù biết rằng mình hát dở tệ.
Hẳn các bạn vẫn nhớ Chaien? Chaien hát chẳng bao giờ hay, nhưng
Chaien không bao giờ ngừng hát và hát bằng tình yêu ngây thơ với những điệu
nhạc, bài ca. Và dù chẳng có Nobita hay Xeko nào yêu thích những buổi diễn của
Chaien thì chàng béo này vẫn cất cao tiếng hát. Từ bao giờ ta phải giỏi một cái
gì đấy rồi mới được quyền yêu thích và chia sẻ nó với mọi người? Ngay cả khi
không có ai lắng nghe ta hát (có lẽ Lệ Rơi cũng chẳng ngờ được là có người nghe
mình hát thật) thì điều đó cũng đâu cản được sự thèm khát được cất lời một bài
ca ta yêu? Vậy tại sao ta lại cố vùi dập Lệ Rơi, không buông tha cho chàng trai
này được sống với niềm đam mê của mình? Ta đòi chàng ta ra clip chỉ để buông
lời chế nhạo, lăn ra cười cợt. Lệ Rơi đã làm gì sai trong cuộc sống của mình để
những hành động của chàng ta đáng cười đến vậy? Một cựu sinh viên 2 bằng đại
học, đàng hoàng up clip để chia sẻ tình yêu hát ca với mọi người, có gì đáng
cười?
“Hãy nhảy như không ai đang nhìn
Yêu như không bao giờ bị tổn thương
Cất tiếng hát như không ai lắng nghe
Và sống như thể đây là thiên đường trên mặt đất”
Chúng ta đã để sự ngờ vực và thói soi mói làm mờ con mắt, khiến
chính bản thân cũng mất đi sự đam mê trong sáng với một điều gì đó ta yêu. Liệu
mấy ai trong chúng ta có được tình yêu ca hát nồng nhiệt và đơn sơ như Lệ Rơi?
Liệu mấy ai trong chúng ta - những người thành phố, sống giữa nhung lụa đầy đủ,
có được can đảm thể hiện niềm đam mê của mình với thế giới? Chúng ta không thể,
vậy tại sao chúng ta cũng bắt những người khác không thể giống mình? Hãy nghĩ
về tất cả những lần ta muốn mà không làm được, để rồi bớt đi một lời cười cợt,
bớt đi một câu chế nhạo với chàng trai dung dị này.
Đừng soi mói, cười cợt cuộc sống riêng và gia đình của chàng trai
đó
Không chỉ dừng lại ở việc chế nhạo các clip của Lệ Rơi, nhiều
người còn bắt đầu hướng sự soi mói vào hoàn cảnh gia đình của Lệ Rơi, và phơi
bày nó lên trên mạng. Việc làm này bắt đầu thể hiện sự mù quáng, quá đà của một
bộ phận không nhỏ cư dân mạng, khi tìm đủ mọi cách để dìm hàng chàng trai này.
Như đã nói ở trên, Lệ Rơi chỉ là một chàng trai muốn được chia sẻ tình yêu ca
hát của mình với mọi người, vậy việc nhiều người trong số chúng ta cứ cố xét
nét về cuộc sống của Lệ Rơi sẽ khiến cho anh chàng này cảm thấy như thế
nào?
Đồng ý là, mọi thứ khi đưa lên mạng Internet đều phải chấp nhận
những làn sóng hai chiều và cả những hệ quả của nó. Nhưng có lẽ đã không công
bằng với Lệ Rơi khi mà chúng ta - những kẻ quá am hiểu về Internet và các hệ
luỵ lại "bắt nạt" một chàng trai chân chất. Những bức ảnh chế liên
tục được tạo ra, châm chọc, chế giễu đủ cả. Chưa kể nhiều người còn lôi gia
đình anh ra chế giễu, bới móc hết cuộc sống gia đình, đời tư. Bản thân Lệ Rơi
cũng chỉ là một chàng trai giản dị, chân chất, liệu rằng họ có đứng vững nổi
qua cơn bão lần này của cư dân mạng?
Và đừng để sự tò mò tung hô quá đà khiến Lệ Rơi trở nên quá lố
Thật buồn khi phải nói rằng, sự tò mò quan tâm quá đỗi của cư
dân mạng thời gian gần đây có thể sẽ mang đến hậu quả rất xấu, là biến một
chàng trai "biết mình hát dở nhưng vẫn hát cho vui" trở thành một
chàng trai "quá lố và ảo tưởng về bản thân mình".
Lệ Rơi thích hát và muốn được chia sẻ với mọi người, điều này là
hoàn toàn đúng. Nhưng để nói trình độ của chàng trai này có trở thành ca sĩ
được hay không thì… hoàn toàn không. Con đường từ đam mê, sở thích tới cái gì
đó nghiêm túc hơn là một chặng đường rất dài và đòi hỏi không chỉ sự yêu thích
và quan tâm của cư dân mạng. Những gì Lệ Rơi làm đến thời điểm này có lẽ chỉ
bắt nguồn từ sự thích thú khi đột nhiên được nhiều người quan tâm tới.
Nhưng liệu những lời tung hô có nhiều phần cười cợt của các bạn
trẻ có khiến chàng trai này tự ảo tưởng về khả năng của mình? Liệu những sự
quan tâm quá đáng có khiến Lệ Rơi bị sa đà vào những chiêu trò đánh bóng tên
tuổi, những cách gây sự chú ý lố bịch như các chàng hotboy tự phong, các cô bé
tuổi teen khát khao một lần được gọi với danh xưng hotgirl? Liệu rồi sẽ đến một
ngày, những clip của Lệ Rơi không còn khiến người xem cảm thấy vui và cười
thoải mái như bây giờ nữa. Trái lại, là sự khó chịu chau mày vì "quá
lố" vì không có điểm dừng?
Niềm đam mê sẽ chỉ đẹp nếu nó thuần khiết và xuất phát từ sâu
trong trái tim, một khi nó được hoà vào những toan tính, lại cộng thêm sự
"không biết mình biết ta", chắc chắn nó sẽ biến tướng thành một thảm
hoạ.
Thiết nghĩ, nên chăng chúng ta hãy bớt đi một chút vui, bớt đi
chút vô tâm, bởi biết đâu đấy, chỉ một vài ngày nữa thôi, niềm đam mê ngây thơ
sẽ chẳng còn ngây thơ nữa, và rồi chúng ta sẽ chỉ còn biết ôm đầu mà nói: Giá
như…
0 comments:
Post a Comment