Tháng 8 mùa thu trong mênh mang những cảm xúc về mùa thu của quá khứ, thu của hiện tại và tương lai, tháng 8 mùa thu có đôi điều để nhớ
"Tháng 8 mùa thu lá rơi vàng chưa nhỉ, từ độ người đi thương nhớ âm thầm..."
8 mùa thu tháng của những con mưa mùa hạ vừa ghé ngang ô cửa sổ nhỏ, để lại trên mái hiên vài giọt mưa long lanh mà đôi lần ta đưa tay ra hứng rồi sau đó thích thú với cảm giác lành lạnh. Từng hạt mưa nhỏ bé nhưng lại có một sức mạnh rất lớn khi làm cho tâm thái con người từ cảm giác mát mẻ rồi sau đó chuyển sang cảm giác lạnh lê tái nếu dầm mình trong mưa. Nhưng ta vẫn thích mưa, vì chỉ cần một cơn mưa nhỏ cũng gột sạch đi những bụi bẩn trên những cành cây, tán lá, mưa làm dịu đi cái nóng như thiêu đốt của cái thành phố gần 8 triệu dân này. Mưa còn là kí ức của những ngày thơ bé, dầm mưa lội ruộng, bắt cua, bắt ốc...
Tôi vẫn nghe người ta ca ngợi về mùa thu Hà Nội, dù chưa lần nào ra đúng dịp tháng 8 mùa thu nhưng tôi lại rất thích nghe những bài hát viết về Hà Nội trong những ngày thu "Hà Nội mùa thu, cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ, nằm kề bên nhau phố xưa nhà cổ mái ngói thơm nâu", hiện lên trong cảm nhận của tôi về một Hà Nội đẹp dịu dàng duyên dáng trong sắc thu với mùi hoa sữa thơm từng cơn gió,mùa cốm xanh về thơm bàn tay mẹ, phố sữa vỉa hè thơm bước chân ai..
Tháng 8 tháng của mênh mang cảm xúc gọi về nơi "làng nhỏ, ngõ nhỏ, nhà tôi ở đó", những kí ức về một thời thơ bé thả diều bắt bướm trên những ô ruộng chỉ còn trơ lại những gốc rạ, cứ thế ta thả hồn mình theo những cánh diều chấp chới, diều no một bụng gió mang theo cả những tiếng cười trẻ thơ.
Tháng 8 của những ngày chuẩn bị khai giảng năm học mới, ta háo hức biết bao nhiêu nào áo mới, quần mới sách vở mới....Cái gì cũng mới tinh tươm. Có khi mẹ mua cho cây bút chì mới cũng ôm theo đi ngủ vì sợ ai lấy mất,cảm giác ấy mãi là thứ cảm giác tuyệt diệu nhất mà ta không bao giờ quên được, cả một thời tuổi thơ cắp sách đến trường đã trải qua bao nhiêu tháng 8 mùa thu như thế để rồi khi nhớ lại ta khẽ mỉm cười.
Tháng 8 năm nay lại đến như một quy luật của tạo hóa, một vòng tuần hoàn xuân-hạ-thu- đông cứ thế nối tiếp nhau, và tháng 8 này có bao điều để nhớ. Nhớ về tháng 8 để lòng bình yên cùng " Tháng 8 mùa thu lá rơi vàng chưa nhỉ, từ độ người đi thương nhớ âm thầm"
"Tháng 8 mùa thu lá rơi vàng chưa nhỉ, từ độ người đi thương nhớ âm thầm..."
8 mùa thu tháng của những con mưa mùa hạ vừa ghé ngang ô cửa sổ nhỏ, để lại trên mái hiên vài giọt mưa long lanh mà đôi lần ta đưa tay ra hứng rồi sau đó thích thú với cảm giác lành lạnh. Từng hạt mưa nhỏ bé nhưng lại có một sức mạnh rất lớn khi làm cho tâm thái con người từ cảm giác mát mẻ rồi sau đó chuyển sang cảm giác lạnh lê tái nếu dầm mình trong mưa. Nhưng ta vẫn thích mưa, vì chỉ cần một cơn mưa nhỏ cũng gột sạch đi những bụi bẩn trên những cành cây, tán lá, mưa làm dịu đi cái nóng như thiêu đốt của cái thành phố gần 8 triệu dân này. Mưa còn là kí ức của những ngày thơ bé, dầm mưa lội ruộng, bắt cua, bắt ốc...
Tôi vẫn nghe người ta ca ngợi về mùa thu Hà Nội, dù chưa lần nào ra đúng dịp tháng 8 mùa thu nhưng tôi lại rất thích nghe những bài hát viết về Hà Nội trong những ngày thu "Hà Nội mùa thu, cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ, nằm kề bên nhau phố xưa nhà cổ mái ngói thơm nâu", hiện lên trong cảm nhận của tôi về một Hà Nội đẹp dịu dàng duyên dáng trong sắc thu với mùi hoa sữa thơm từng cơn gió,mùa cốm xanh về thơm bàn tay mẹ, phố sữa vỉa hè thơm bước chân ai..
Tháng 8 tháng của mênh mang cảm xúc gọi về nơi "làng nhỏ, ngõ nhỏ, nhà tôi ở đó", những kí ức về một thời thơ bé thả diều bắt bướm trên những ô ruộng chỉ còn trơ lại những gốc rạ, cứ thế ta thả hồn mình theo những cánh diều chấp chới, diều no một bụng gió mang theo cả những tiếng cười trẻ thơ.
Tháng 8 của những ngày chuẩn bị khai giảng năm học mới, ta háo hức biết bao nhiêu nào áo mới, quần mới sách vở mới....Cái gì cũng mới tinh tươm. Có khi mẹ mua cho cây bút chì mới cũng ôm theo đi ngủ vì sợ ai lấy mất,cảm giác ấy mãi là thứ cảm giác tuyệt diệu nhất mà ta không bao giờ quên được, cả một thời tuổi thơ cắp sách đến trường đã trải qua bao nhiêu tháng 8 mùa thu như thế để rồi khi nhớ lại ta khẽ mỉm cười.
Tháng 8 năm nay lại đến như một quy luật của tạo hóa, một vòng tuần hoàn xuân-hạ-thu- đông cứ thế nối tiếp nhau, và tháng 8 này có bao điều để nhớ. Nhớ về tháng 8 để lòng bình yên cùng " Tháng 8 mùa thu lá rơi vàng chưa nhỉ, từ độ người đi thương nhớ âm thầm"
0 comments:
Post a Comment